Page 275 - Khoa Sư Phạm | Kỷ yếu hoạt động khoa học Khoa Sư phạm 2016 - 2020
P. 275

Nguy cơ khác từ đô thị hóa là sự           Con người, với dục vọng và sự tha hóa
               can  thiệp  quá  sâu  của  con  người  vào         của mình là nỗi đe dọa sinh thái đáng sợ
               những  giá  trị  văn  hóa,  lịch  sử  xưa  cũ,     trong bối cảnh hiện nay. Tiếng nói thẳng

               vĩnh cửu. “Những thành phố văn hóa đều             thắn, cầu thị của tuyển tâp kí của Hoàng
               cúi nhìn quá khứ của mình trên những di            Phủ Ngọc Tường từ góc nhìn này, có thể
               tích.  Chính  nhờ  biết  nhìn  các  di  tích       ví  là  “đoạn  trường  tân  thanh”  thời  hiện
               bằng đôi mắt chăm chú, con người có thể            đại,  đầy  tình  yêu,  trách  nhiệm  và  đớn
               sống  lại  chuỗi  thời  gia  xa  xăm  đầy          đau.
               những biến cố kì lạ đã dệt thành tấm vải                  Dù đô thị hóa, công nghiệp hóa là
               vĩnh hằng của hiện hữu gọi là Lịch Sử;             quy luật phát triển tất yếu của đời sống
               hưởng  thụ  được  những  văn  hóa  rực  rỡ         thì  con  người  cũng  không  thể  vin  vào

               của  trí  tuệ  gọi  là  Cái  Đẹp;  tiếp  thu       điều này để tàn  phá tự nhiên. Tự nhiên
               những  kinh  nghiệm  sống  quý  báu  mà            cần  được  đối  xử  như  con  người.  Tự
               những  thế  hệ  xa  xưa  đã  tạo  nên  gọi  là     nhiên nếu có thể tái sinh rất cần sự đối
               Văn  Hóa”  (Hoàng  Phủ  Ngọc  Tường,               xử nhân văn từ con người. Dù con người
               2002, tr 19). Cái Đẹp ngự trị và tiếp tục          có thể phát triển vượt bậc, dù trí tuệ nhân
               nuôi  dưỡng  đạo  sống  của  những  thế  hệ        tạo có thể nhân bản được con người thì

               mai sau. Như trầm tích lâu năm, lịch sử            rất  có  thể  thành  tựu  này  là  một  sự  tổn
               và văn hóa đã được lưu truyền trong bộ             thương cho nhân loại vì “Một con người,
               nhớ con người qua di tích. Có thể xem di           hiểu một cách nghiêm chỉnh, là một hiện
               tích là “chiều thứ tư” của thế giới. Di tích       tượng chỉ xẩy ra một lần trong vũ trụ...
               góp  phần  quyết  định  trong  việc  hình          Con người vẫn mãi là một huyền nhiệm
               thành tính cách con người, góp phần tạo            không  thể  tát  cạn”  (Hoàng  Phủ  Ngọc
               thành hệ quả  nội tâm  và cấu thành tâm            Tường, 2002, tr 221). Nếu con người là

               thức văn hóa chiều sâu trong mỗi cá thể.           một huyền nhiệm chỉ xẩy ra một lần và
                       Nhìn  chung,  những  biến  suy  của        không tái sinh thì sự hiện hữu của anh ta
               tự  nhiên  có  sự  dự  phần  quan  trọng  của      phải là một sự cung hiến. Tự nhiên cũng
               con  người-  những  chủ  nhân  và  là  “dã         là một huyền nhiệm tự thân, bất diệt, cần
               nhân” trên mặt đất. Họ đã tạo ra những             được  thấu  hiểu,  trân  trọng.  Đó  là  tư
               bể dâu “Biển dâu trên thời đại, trên đời           tưởng  của  một  người  lập  thuyết  từ  tài

               dân, trên phận người, trên cây hoa anh             hoa chữ nghĩa như tác giả. Con người có
               đào.  Biển  dâu  đến  cả  hoa  kia  cỏ  này.”      mặt  trên  cuộc  đời  là  để  dâng  tặng  chứ
               (Hoàng Phủ Ngọc Tường, 2002, tr 757).              không  phải  tước  đoạt.  Hãy  sống  để
               Phát triển đời sống là khát vọng của con           chuyển giao sự huyền nhiệm của bản thể
               người.  Nhưng  phát  triển  không  đồng            sang  sự  tồn  vong  vĩnh  hằng  của  vũ  trụ
               nghĩa với sự hi sinh những lợi ích trước           bao la.
               mắt hay hủy diệt những sinh mệnh khác.
   270   271   272   273   274   275   276   277   278   279   280