Page 198 - Khoa Sư Phạm | Kỷ yếu hoạt động khoa học Khoa Sư phạm 2016 - 2020
P. 198

193


                      Trần Đình Sử trong cuốn Lý luận và phê bình văn học, NXB Giáo dục, 2008 đã
                khái quát những vấn đề thuộc về lý luận văn học, phương diện chủ quan của phản ánh và
                đặc trưng của văn nghệ, đặc trưng của văn học, đặc trưng của tiếp nhận và cảm thụ tác

                phẩm văn học. Tác giả cũng trình bày một số vấn đề về tiếp nhận – bình diện mới của lý
                luận văn học: “Tác phẩm văn học được sáng tác ra nhằm để thưởng thức, tiếp nhận. Đó
                là một sự thật hiển nhiên, thế mà lý luận văn học từ trước đến nay chủ yếu chỉ tập trung
                nghiên cứu khâu sáng tác, hoặc nghiên cứu sáng tác tách rời với các quy luật tiếp nhận”
                [16, tr.139]. Nhà nghiên cứu chỉ ra tầm quan trọng của nghiên cứu tiếp nhận, cảm thụ
                văn học của độc giả vì “văn học tồn tại trong bạn đọc không như một dấu tích, kỉ vật mà
                là một hiện tượng sống” [16, tr.140]. Đến với tác phẩm văn học, người đọc muốn được
                hưởng thụ và bồi đắp những tình cảm thẩm mĩ, muốn được mở mang trí tuệ, bồi dưỡng

                thêm về tư tưởng, đạo đức, lí tưởng, học hỏi kinh nghiệm sống hoặc nhận xét, đánh giá.
                Bằng việc cảm thụ, người đọc đã chuyển hóa văn bản thứ nhất của tác giả thành văn bản
                thứ hai của mình. Bởi vì, trong khi đọc tác phẩm văn học, người đọc vừa bám vào sự mô
                tả trong văn bản, vừa liên tưởng tới các hiện tượng ngoài đời, đồng thời cũng dựa vào
                cảm nghĩ và lí giải của mình, mà hình dung, tưởng tượng ra con người, sự vật, sự việc
                được miêu tả. Khi mối quan hệ nhà văn - tác phẩm - bạn đọc được đảm bảo thì người đọc

                sẽ có được sự đồng cảm với với tác giả, yêu ghét những gì mà chính tác giả yêu ghét.
                Trên cơ sở của sự đồng cảm, nếu người đọc tiếp tục suy ngẫm, liên hệ với thực tế, với
                bản thân, sẽ đưa đến những nhận thức  mới. Cảm thụ văn học là  bước cuối cùng của
                chặng đường đọc hiểu, là đọc hiểu ở mức độ cao nhất. Vì vậy, sau khi đã hiểu thấu đáo
                nội dung một tác phẩm văn học, người đọc cần tiếp tục phát hiện các tín hiệu thẩm mĩ
                của văn bản nhằm tiếp cận tác phẩm ở một mức độ cao hơn, tạo mối giao tiếp gần gũi
                hơn với tác giả. Các tín hiệu đó có sức khơi gợi sâu xa, đem lại những rung cảm thực sự

                cho người đọc. Sau khi phát hiện, bước tiếp theo là phân tích, bình giảng làm nổi bật vẻ
                đẹp đó để người khác có thể chia sẻ, thưởng thức. Năng lực cảm thụ văn học là khả năng
                nắm bắt một cách nhanh, nhạy, chính xác các đặc điểm, đặc trưng, bản chất của tác phẩm
                về nội dung và nghệ thuật; là khả năng hiểu, rung cảm một cách sâu sắc, tinh tế với
                những điều tâm sự thầm kín nhất của tác giả gửi gắm qua hình tượng; là khả năng đánh
                giá chính xác và sâu sắc tài năng, sự độc đáo trong phong cách nhà văn. Năng lực cảm

                thụ văn học ở mỗi người không hoàn toàn giống nhau do nhiều yếu tố qui định như: vốn
                sống và hiểu biết, năng lực và trình độ kiến thức, tình cảm và thái độ, sự nhạy cảm khi
                tiếp xúc với tác phẩm văn học. Ngay cả ở một người, sự cảm thụ một bài văn, bài thơ
                trong những thời điểm khác nhau cũng khác nhau. Việc rèn luyện để nâng cao năng lực
                cảm thụ văn học là một nhiệm vụ rất cần thiết. Một học sinh, sinh viên có năng lực cảm
                thụ văn học tốt sẽ cảm nhận được các giá trị nhân văn, thẩm mĩ của tác phẩm văn học,
                góp phần bồi dưỡng tâm hồn, tình cảm. Bồi dưỡng năng lực cảm thụ văn học nhằm giúp
   193   194   195   196   197   198   199   200   201   202   203